Ngồi một mình trong chiều vắng, nắng thu vàng như tâm hồn Một chiều mênh mang, một chiều hoang, mặt trời tan đi trong u buồn Sương thu giăng giăng trong chiều hiu hắt em nghe lá rơi buồn thương Nghe cây run lên, nghe côn trùng vang, tiếng chim nỉ non lời cay đắng.